Ông ơi cháu nhớ quê nhà
Quê ngày xưa đó sống là vì nhau
Ngó màu xanh nhớ bể dâu
Đêm hư hao thức cũng mầu chiêm bao
Thế nhân là thế nhân sầu
Bọt trong bể khổ bèo đầu bến mê
U minh diễn một trò hề
Đầu non bóng nhạn tìm về cõi xa
Cũng hồn cũng máu cũng da
Cũng tình cũng nghĩa vẫn là người dưng
Dở hay thì cũng đã từng
Mỗi hồn là mỗi rưng rưng nỗi đời
Cơn gió giật, tiếng ông cười
Cháu nay biết học làm người lặng im
Ngược dòng nước mắt vào tim
Nghe lòng sâu thẳm lặng im đêm trường.
............
Xin chào nhau giữa con đường
Mùa xuân phía trước miên trường phía sau. (*)
Ngó màu xanh nhớ bể dâu
Trăm năm ngưỡng vọng một câu tương phùng
Mịt mùng một nẻo quê chung
Người về cố quận muôn trùng ta đi. (**)
----------------
(*): Thơ Bùi Giáng
(**): Của Huy Cận hay của Bùi Giáng nhỉ???
Triển vọng của Con đường tơ lụa kỹ thuật số của Trung Quốc và hàm ý chính
sách cho Việt Nam – Phần III
-
b/ Thay đổi các tiêu chuẩn quốc tế hiện có và gia tăng ảnh hưởng Các nền
tảng quốc tế chính để thiết lập tiêu chuẩn công nghệ và quản trị là Liên
minh Viễn...
8 giờ trước
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét