Thứ Ba, 18 tháng 1, 2011

Viết ra - ghi lại

Ghi lại 1 comment đã viết ra trên blog bác Kazenka (nhờ bác mà tôi có cái giao diện blog như bây giờ :)
---------------

Về nhu cầu viết ra-ghi lại, em có một số ý nghĩ thế này: cái fact thứ nhất của cuộc sống là sự bất an (Khổ, Phi lí, nhu cầu hợp nhất...). Viết ra trong một chừng mực là gán cho quá khứ một chiều hướng, một trật tự có thể nắm bắt...tức là có tác dụng an thần tạm thời :)

Nhưng vì tính giả tạm của giải pháp nên hệ quả dễ đến là hành động xuất bản: nó vừa là chia sẻ, kêu gọi đồng lõa vừa là chối bỏ những gì đã định hình. Vì sự thực cả cuộc đời và chính tâm thức đều là những dòng chảy nên nếu nó bị định hình nó chỉ còn có thể vừa thừa nhận vừa chối bỏ.

Như vậy rồi thì nên coi Ký ức là vấn đề phụ*, là phương tiện của vấn đề số 1: sống đương đầu với hiện tại. 

--------------

(*): khi tôi nói phụ có nghĩa nó là khán giả của cuộc đấu kiếm sinh tử.

4 nhận xét:

Nặc danh nói...

Dù khó, nhưng vẫn có thể phá vỡ và đập bỏ được Ý thức, Kí ức thì không; nhưng nó chuyển màu theo thời gian bởi nhận thức. :)

HY nói...

quả thật hiện tại mới là quan trọng nhất.

Titi nói...

Phức tạp quá! Theo chị, viết là hình thức chia sẻ cao nhất, tức là người có trình độ cao , mong muốn cao, tư duy cao, tích lũy cao mới thích dùng hình thức chia sẻ này hì...

Tung H nói...

Thanks các bác đã chia sẻ trong những ngày giá lạnh này :))