Nửa đêm hôm qua tỉnh giấc. Nghĩ đến việc viết vài dòng. Muốn kể lại cho con nghe chuyện bói Kiều bà kể ngày xưa. "Một vùng cỏ mọc xanh rì/Nước ngân trong suốt thấy gì nữa đâu/Gió chiều như giục cơn sầu/Vi lô hiu hắt như màu khơi trêu...". Cũng chẳng ngờ lại là đêm Trùng Cửu. Buổi sáng ở quê hôm đó ra đồng thăm mộ bà. Đã cuối mùa gặt, đồng trơ gốc rạ, một vùng toàn những nấm đất cỏ lác xác xơ. Nhớ lại những ngày cuối đời bà thường lo lắng xuống đất đen không quen biết ai, không biết đường đi chốn tới. Đã chỉ là một cảm giác bần thần hoang vắng.
Tìm trên kệ sách tập Kiều cũ của bà để lại bất giác mở trang và thoáng đọc. "Thương tình con trẻ thơ ngây...Đau lòng tử biệt sinh ly...". Không khốc.
Triển vọng của Con đường tơ lụa kỹ thuật số của Trung Quốc và hàm ý chính
sách cho Việt Nam – Phần III
-
b/ Thay đổi các tiêu chuẩn quốc tế hiện có và gia tăng ảnh hưởng Các nền
tảng quốc tế chính để thiết lập tiêu chuẩn công nghệ và quản trị là Liên
minh Viễn...
2 giờ trước
4 nhận xét:
Kinh nghiệm của em là trước khi đi ngủ xem Chúc bé ngủ ngon thì nửa đêm không phải tỉnh giấc!
Nhân tiện, em đang tìm mua lại một bản Kiều in đẹp có chú giải, bác biết bản nào không giới thiệu em với.
Em không biết mấy bản mới vì mắc tật mê sách cũ :)
Bản của em là của NXB Đại học và Trung học chuyên nghiệp xb năm 86 (lần thứ 6), Nguyễn Thạch Giang hiệu đính và chú giải, có họa bản của mấy họa sỹ nổi tiếng như Trần Văn Cẩn, Nguyễn Tư Nghiêm...Phần chú giải rất công phu.
Em vừa đọc thấy Đặng Tiến trích một câu Nguyễn Thạch Giang chú giải Kiều và chê là ngô nghê!:)
Vụ đấy chắc cũng có thể. Ý em khen là khen chú giải dẫn nhiều điển cố nên tự nhiên mình biết nhiều...điển cố. Chứ nhiều cái có vẻ cũng khiên cưỡng thật.
Với lại nói chung thơ thì cần quái gì giải thích nhiều :P
Đăng nhận xét