Thứ Bảy, 17 tháng 4, 2010

Cái nhìn thẳng thắn và trung thực

Nói gì thì nói, những cuốn sách thời thơ ấu đã góp phần đặt dấu ấn đáng kể lên nhân cách chúng ta. Có những câu văn, những ý kiến ảnh hưởng sâu xa lên tâm lý mình. "Cái nhìn thẳng thắn và trung thực" là một trong những vết hằn tâm lý đó với tôi.

Từ lúc đọc cái ý đó, tôi luôn bị ám ảnh bởi quan niệm rằng nếu là người thẳng thắn và trung thực thì anh phải luôn nhìn thẳng vào mắt người đối diện. Nhưng thực tế thì tôi thường không làm như vậy. Tôi hay nhìn người đối diện theo kiểu bao quát và cảm nhận bằng trực giác. Rồi thì tôi cũng sẽ nhìn vào mắt họ nhưng sẽ căn để họ không nghĩ là mình khiếm nhã. Thành ra luôn thường nghĩ mình có phải thay đổi, có nên cố không? Vì rõ ràng mình có dấu hiệu cảm tính nặng :)

Mặc dù đọc những sách về ngôn ngữ cơ thể, tôi vẫn biết quan niệm đó phụ thuộc vào nền văn hoá. Ví dụ như người Nhật sẽ hay nhìn vào cằm của đối tác vì họ nghĩ nhìn thẳng vào mặt là khiếm nhã. Nhưng thực tế ngay cả ở những nền văn hoá mà mọi người nhìn thẳng vào mắt nhau để chứng tỏ sự thẳng thắn thì họ cũng chỉ giới hạn trong 1-2 giây.

Tất nhiên là vì hồi nhỏ tôi rất muốn làm người trung thực nên mới bị ám ảnh thế :P Việc dùng trực giác để "cảm" nhau tuy có cái dở là dễ chủ quan, nhưng có cái hay là khi cùng một bối cảnh, một không gian văn hoá, không khí giữa hai người đối thoại nó trù mật hơn, vi tế hơn rất nhiều việc nhìn rõ và ngó thẳng.

Có điều trong tôi vẫn thường văng vẳng câu "cái nhìn thẳng thắn và trung thực".
Các bạn bảo tôi có nên thường xuyên nhìn thẳng, nhìn lâu vào mắt người đối thoại không?
Ngay lập tức, tiềm thức của tôi bảo nó hơi kịch. Haizz...

8 nhận xét:

lvu nói...

Nói chuyện phải nhìn vào người khác thì mới tập trung vào câu chuyện được. Chính vì vậy mình hay nhìn thẳng. Khi nào mình không nhìn thẳng tức mà mình chán nghe quá rồi.

Sun-beam nói...

Nhìn thẳng và nhìn thẳng thắn hình như là khác nhau chứ bạn Tung H?

lvu nói...

tức là...

Tung H nói...

Nhìn thì em vẫn nhìn, thấy thì em vẫn thấy. Vấn đề chỉ có 1 chút xíu kỹ thuật là cái cảm giác không nên nhìn quá lâu mắt người khác, trừ khi mình tán cô ấy thôi ạ :)

lvu nói...

Khi nào chủ tán ai thì cái nhìn sẽ hơi khác bác ạ. Lúc ấy tôi thường hay vừa nhìn vừa có một chút cười, liếc, hay đưa tình trong ánh mắt.

Lana nói...

Mình cũng nhìn thẳng vào mắt người đối diện, tất nhiên không phải chằm chằm (trừ khi bị thôi miên :))
Cái nhìn nói lên nhiều điều.
Không biết mọi người thế nào, cá nhân mình thấy nhìn thẳng vào mắt người nghe và 'túm' được ánh mắt của họ là cách khẳng định điều mình đang nói một cách ổn nhất.

Tung H nói...

Vậy các bác nhìn thẳng chăm chú trong bao lâu thì vẫn thoải mái ạ :))

Tung H nói...

Kiểu này sắp sửa có người tưởng tượng mình lấm lét lắm đây. Bác Gauxx vào nói giúp em mấy câu vấy :D