Thứ Ba, 27 tháng 4, 2010

Thuốc diệt chuột Hoàng Tiến

1.
Anh HT này nổi tiếng không phải vì tôi đã có hân hạnh sử dụng sản phẩm của anh (tất nhiên càng không phải cho tôi, lol) mà vì tiếng rao trứ danh về nó trên các gác-ba-ga những chiếc xe đạp cũ. Không rõ là ở đây bao nhiêu trong mấy chục bác theo rõi blog này cũng đồng ý với tôi về anh HT? Vì đa phần các bác xa nước xa non cũng khí lâu :)

2.
Việc tự nhiên mình nhảy bổ đi mua một gói thuốc diệt chuột chỉ vì một tiếng rao thì rất buồn cười. Chứ mình nghe một tiếng rao rồi mình đi mua ngay một cuốn truyện thì mình cũng không ngại bị cười lắm. Nói gì thì nói sách truyện nó giết ta không nhanh như thuốc diệt chuột (xịn).

3.
Chuyến này đã phá mấy cái lệ:
- Vượt cô-ta mua hàng tháng.
- Hạn chế văn chương tăng cường suy luận.
- Chưa xem hàng tị nào đã kết luận.

Lý do sâu xa (trực tiếp là tại giọng rao hàng) thì thế này:
- Đang muốn xả hơi vào cái gì đó không phải nhậu. Một cái gì làm ta chìm lỉm đi và lãng quên. Giống như đọc chuyện chưởng. (Rất tiếc là thời nay chuyện chưởng đã mất gốc đến mức bóng láng và đắt vật, không còn được xuất bản trên tinh thần ba xu nữa!)
- Muốn làm việc gì đó có í nghĩa cho ngày tháng - thứ í nghĩa chỉ phải chi tiền và lên mạng kể lể. (Haizz, câu này viết theo thể tự trào).

Tuy nhiên lướt qua 1 tí tị thì có vẻ tình huống này là hay ho:
- Thích giọng văn (người dịch là chính). (Không liên quan nhưng nhớ vụ mua cuốn "Cô đơn trên mạng" chỉ là vì thấy cái cách mình hay đặt câu ngày trước. Kết quả là đọc được non nửa cuốn).
- Hình như có một anh SV KT muốn bỏ nghề đi làm họa sỹ. Thề với các bác hồi năm thứ nhất tôi đã tính bỏ học thi sang trường kia. Hoặc là đi viết báo (may quá là may). Cũng nhân tiện cảm thấy một cách đọc thành phố mà ở ta đang thiếu. Nhiều lần muốn viết về điều này nhưng chưa ra ngô khoai. Hoặc phê phán hoặc tán tụng, nói về các thành phố của ta hiện nay đều trượt lướt khỏi cái quan trọng. Tinh thần của nơi chốn, ký ức đám đông - trong nghiệm sinh cá nhân/với chiều kích cá nhân. (Ý là như vậy-một thằng bạn tôi hay nói câu này).

Nếu là như vậy, chuyện này sẽ thêm vào cùng những lần ăn may trước: Homo Faber chẳng hạn, hàng nhặt được và tôi rất thích.

P/s: Là đang nói về cuốn thủ đô nước Thổ các bác ạ. Thôi mình đi ngủ sớm và mơ về việc thức khuya đây :P

10 nhận xét:

HY nói...

Sự kết hợp
giữa thuốc diệt chuột
và cuốn truyện mới ra lò
khiến độc giả hơi ngơ ngác
À, chắc định nhắn lũ chuột:
chú ý, kiệt tác!

:P

HY nói...

xơi vào là mất ngáp

Tung H nói...

Oài, sao có ước muốn nhỏ nhoi là đi ngủ sớm mà cũng khó thế này :(

Bác HY: đề-hiệu quả maketting; thực-tiếng rao; luận-đúng người đúng tội; kết-kiệt tác :P

Đúng là mất ngáp. Tỉnh cả ngủ.

Nhị Linh nói...

hihihi bác đọc quyển này là hợp lý quá rồi, sinh viên kiến trúc muốn bỏ đi làm họa sĩ rồi vẽ xấu qua nên lại đi viết văn rồi thành béng nó nhà văn rồi thế quái nào lại được cái Nobel (đề-thực-luận-kết đuỳnh huỳnh nhé)

Unknown nói...

Sao lại so Nhị Linh rao sách với HT rao thuốc chuột, nói thế không sợ HT nó buồn à? :-)

Tung H nói...

@NL: bác em, tr291 dởm đời.

@Bác ĐHP: em so hiệu quả chứ có so giọng rao đâu. Nói gì thì nói giọng HT vẫn hơn chứ :P

Nhị Linh nói...

tr. 291 vấn đề gì thế bác, đang không có sẵn quyển sách ở đây nên chưa hiểu

Tung H nói...

Hehe, tình cờ thấy có cái lỗi chính tả câu comment ấy mà :)

Linh nói...

Istanbul không phải thủ đô nước Thổ bác ơi.

Tung H nói...

@Bác Linh: em nhầm, là cố đô đế quốc.