Thứ Năm, 3 tháng 12, 2009

Những người ta biết từ xưa

1.
Lâu lắm lại có lần tỉnh giấc lúc rạng sáng. Bên ngoài lạnh và trăng vẫn còn bàng bạc trên mọi bề mặt. Những lúc thế này, ngồi im một chỗ cũng thấy thú vị. Nhớ những gì không đâu.

Anh vẫn bận à? Chán thế chứ, cả hai chúng mình đều bận. Ừa mà chán thật dẫu nghe hơi kỳ. Ít nhất phải có ai đó thảnh thơi lêu bêu để thấy cuộc đời không phải là những rập khuôn tăm tắp chứ nhỉ.

2.
Thấy trăng sáng lại nhớ những đêm trăng sáng ở quê và thói quen đi dạo hàng đêm. Nghĩ luyên thuyên nhớ đến một thằng cùng xóm đã chết từ xưa. Nó cùng độ tuổi mình, học đến lớp 9 thì bỏ ở nhà phụ bố mẹ. Năm sau nó chết vì tai nạn giao thông không đâu. Mình với nó coi như không chơi nhưng biết nhau vì cùng tập Đội hồi bé. Những lần đi dạo đều khoảng 9-10 giờ tối và hay gặp nó ngồi chơi trên thành cầu. Một lần nó nhận xét "thằng T hay đi đâu đấy vào những đêm trăng", vậy rồi nhớ riết cái việc có đứa ất ơ nó để ý thói quen của mình. Rồi nó chết vào một chập tối khi đạp xe đi đưa hàng; bị ô tô tông phải dù đi sát lề đường. Tối mình đi ngang qua đó, nhìn cát dưới chân thấy hơi thắc mắc cho đến khi biết chuyện. Nó làm mình thấy cuộc đời cứ kỳ khôi vớ vẩn ngang xương không đâu-chẳng có lý luận gì hết. Thế thôi chứ chắc nó cũng chẳng tưởng tượng ra là đến tận bao nhiêu năm sau vẫn có thằng nhắc chuyện ngày đó.

3.
Ông Trịnh Mai mất. 76 tuổi là chẳng sớm chẳng muộn. Có điều có những người, những thứ ta biết từ rất lâu, ta vẫn thấy bình thường bỗng nhiên một ngày chuyện hết bình thường. Và ta biết cuộc đời là những không đâu.

3 nhận xét:

doanh nói...

lúc này thấy viết là lạ, giọng Nam nhiều á. ờ nam bắc đông tây gì cũng không đâu. mới biết được một bạn T để râu khá ngầu ngắm trăng nữa?

Unknown nói...

Mình thích thức giấc lúc gần sáng, chẳng để làm gì và cũng chẳng nhớ về chuyện gì cụ thể, bất giác như phi thời gian.

Tung H nói...

@Bác Gxx: Vì mục đích giữ nhịp câu ấy mà. Tiếng Bắc muốn tả được sắc thái đấy phải mất cả đoạn dài. Em đang tính viết riêng 1 entry về những offline lần đầu ^^

@Bác ĐHP: đúng là phi thời gian bác ạ. Cả phi ngã nữa.