Chủ Nhật, 18 tháng 10, 2009

Ngày không đâu

1.
Chúng ta sống một cách buồn tẻ nhàn nhạt. Nói vống những chuyện không đâu. Tưởng tượng về mình và người khác. Mỉa mai nhau cho đỡ buồn mồm. Tại sao vậy? Mỗi ngày lại nghĩ xem làm thế nào sống hay hơn 1 tý. Một tý cuối tuần bây giờ là đi nhậu. Bàn chuyện nuôi con cùng nói xấu osin.

2.
Ừa, mà ngoài đi mua sắm, cà phê cà pháo và ăn uống thì còn biết làm gì. Nghệ thuật? Nói thật, nó hơi rởm. Vậy rồi sao? Tận bây giờ chúng mình vẫn chẳng biết yêu nhau phải những gì. Những đứa trẻ chết già có khi từ tận lúc sinh ra.

3.
Nghiệt ngã với mình riết rồi thành tính xấu với những người xung quanh. Nghiệt ngã để chứng tỏ như động vật muốn phô bày ưu thế sinh học á? Gần như thế, thực ra bọn nó là những đứa vị kỷ rởm đời nhất hạng. Tốt nhất là kệ mẹ.

4.
Còn lại gì cho nhau mới là đáng kể. Cũng không nhiều: nếu đủ biết rằng chẳng có gì là vĩnh viễn. Nghĩ cảnh chúng mình cứ hì hục đòi cho nhau đến tội. Dẫu sao thì vẫn chẳng ai biết tại sao tình dục lại thú vị thế. Hầu hết giả vờ không có cảm giác bẽ bàng len lén lơ mơ. Bây giờ mà nói nữa là ngu mạt.

5.
Đến cả điên cũng lạc mốt rồi em ạ. Bài học là gì? Muốn biết thì hãy thử. Ra sao thì ra. Mười năm rồi chứ ít ỏi gì đâu. Cái nhà cũ hình như nó phá hôm qua. Xây lên thì hết chuyện. Chẳng còn gì kể lại cho nhau. Cái xó ấy có mỗi hơn chục mét vuông. Nước đái nhiều khi chảy thẳng xuống tầng 1.

Nghĩ mà may cho nó.

6 nhận xét:

Lila | Thanh nói...

Bài về một ngày không đâu sao lại làm mình cảm động ghê..

Chu Chu nói...

cái này dễ đọc, dễ thích, dễ còm nè, :D
thích cái sô 1 với cái sô 4.:))

Unknown nói...

Cái này hay đó. Khoái nhất vụ nói xấu Osin. Chỉ có mục 5 hơi không hiểu. Ngày không đâu quả nhiên ngộ ra được nhiều điều thú vị.

HY nói...

Ô, đọc như thơ ấy :)

Marcus Vu nói...

Bài đọc thích lắm. Cảm ơn Tùng H.

Tung H nói...

Em mới phải cảm ơn các bác đã động viên Chí Phèo chứ :)

@HY: dân Việt mình chửi nhau còn có vần nữa là :P