Thứ Bảy, 10 tháng 10, 2009

Cáo. Hão. Xáo.

(Ảnh minh hoạ có thể không liên quan đến bài :)

1.
Cáo


Mặc dù với sự tận tình cứu chữa của bản thân và các hiệu thuốc nhưng tinh thần blogging của ecb vẫn chưa qua khỏi dịp lận đận này tuy thân thể đã ra khỏi nhà :)

Cái được là nhân thể nằm bệt đã luyện xong hơn nghìn trang giấy đặc chữ bao gồm: Einstein (NXS), Đại sử (PTA), Hành trình vào triết học (TVT), Loài tinh tinh thứ ba (JD).

Thiệt hại là không ăn nhời các còm của cbcb được nên càng lộ rõ bản chất câu kéo "trắng trợn và lộ liễu" :D Thiệt hại hơn nữa là một đống công việc dồn lại xếp hàng chờ giải quyết.

Xin trân trọng cảm ơn sự động viên thăm hỏi của các đoàn thể ban ngành và bạn bè gần xa trong thời gian vừa qua. Trong lúc đang xớ rớ tỉnh giấc, ăn nói lăng nhăng rất mong được sự lượng thứ của các bác các bạn :D

TungH

2.
Hão

Căn cứ vào sự thu vén im lặng của bác NL và điều kiện phân tích gắn với ngữ cảnh của cả lịch sử từ bác Gauxauxi (đã viết rõ) bài sau sẽ đề cập đến chủ đề gối bông có hoa văn lồng ghép cùng với tất cả các nội dung đã đọc trong lúc nằm chờ tàu (bác học, thuyết tương đối, đại sử, tiến hoá etc...) cho nó hoành và khách quan ^^

3.
Xáo

Thực ra thì xong rồi, nhưng muốn đền đáp cho phỉ cái công nhấp chuột của các bác, xin trích đăng mấy bài thơ của Nguyễn Bình Phương. (Thực tế là em chẳng nghĩ ra cái gì nên search cái ông này cho nó hợp khẩu vị chứ toàn những bài vừa đọc xong :)

Tiêu chí lựa chọn bao gồm: 1 bài liên quan đến cáo phó; 1 bài liên quan đến mộng mị; 1 bài liên quan đến sách; và 1 bài liên quan đến câu cá (tạ cái tình hỏi han của bác thợ câu mới quen :)
----------

Ca

Người đi ba bước gặp trăng
Bảy bước gặp gió năm năm gặp trời

Những ông vua cỏ chết rồi
Điếu văn đọc mãi toàn lời vu vơ

Sông này thoang thoảng sông mơ
Có con chim sẻ đánh cờ với mây

Ngày thôi gậy trúc cầm tay
Hồn lam chướng đã phất ngay về trời

Người đi xem xác của người
Hoàng hôn một bóng trắng vơi giữa đàng


Mắt

Qua con mắt khép hờ
Mặt trăng đi thẳng vào giấc ngủ
Cuối đường gặp một ban mai bàng bạc

ở đây có Nguyễn Trãi
Nguyễn Trãi bảo cuộc đời là dao và tre trúc
Sau đó im lặng dẫn ông đi xa mãi

ở đây Hồ Xuân Hương ngừng lại
Bà dựng nhà bằng những cơn mưa

Ngoài hiên
Mùa thu mơ chiếc quạt ngà
Hồ Dâm Đàm rẽ nước để trời xanh bay xuống
Nếu trời xanh bay trượt ra ngoài anh dám đỡ không

Người đeo kính hết mọi nhớ mong
Những quên lãng lại hồi về trí nhớ
Con mắt khép nửa vời là cạm bẫy thờ ơ

Trong giấc ngủ đầy mộng mị
Trăng không thể bay ra...

Vọng từ giá sách

-ánh sáng đều đều rơi ở trang bên
Ngổn ngang chữ làm sao em sang được
Ai đó nghĩ như một điều ước
Em ở dòng ba trăm mười lăm
Tối hơn đồng tử

-Và họ ru mắt cá chân của họ
Cái ngủ dịu dàng ôm ngang lưng cái chết
Những lưỡi cưa tán tỉnh những thân cây bằng nụ hôn mê mệt
Nụ hôn sinh ra một lối mòn
Họ vẫn ru mắt cá chân của họ...

-Gió
Chỉ gió
Chênh vênh đậu trên mào gà đỏ
Mình hồ nghi bao nhiêu tháng Bảy
Sét không đánh vào trán tuổi thơ
Cây cổ thụ ngạo nghễ cháy

-Vĩnh biệt vĩnh biệt niềm đam mê chân mây
Anh chỉ là chiếc áo ngủ điêu tàn

-Tôi ngắt vật gì rất trắng
Giếng nước một ánh nhìn đen...

Thơ viết khi ngồi câu

Anh vẽ em trên nước
Dưới bầu trời đầy giông
Ngón tay thon mờ mờ bãi sông Hồng
Sau lời hứa một chiếc nhẫn ánh bạc
Sau chiếc nhẫn ánh bạc là đám rước

Những chiếc cần câu vút cong những chớp mắt vàng
Dáng cá lượn giữa không trung dáng một người vượt cạn
Mong vệt sáng kia kịp về nơi ngơi nghỉ
Nét cười nửa miệng
Chữ nghĩa bơ phờ
Mong người mình yêu đừng yêu ai nữa

Thương anh mây xuống thành mưa
Nhập vào khuôn mặt cơn giông cuối mùa

---------------

P/s: Cá nhân em các bác thích bài sau hơn - trong lúc này:


Thật xa xôi

Mây đêm mây đêm kỳ dị
Bay chập chờn dưới những tầng sao
Người đi bộ nhìn cây không ngả mũ chào
Người ngồi ghế salông hoa ngồi mãi

Mây đêm mây đêm mặc áo dài
Nhạc ngựa thoang thoảng
Hương thơm từ trời
Gã đàn ông ba mươi tuổi là ta xa người yêu khó ngủ
Ngoài cửa có chiếc quạt nan cũ
Quạt mãi về ngọn gió xanh mơ

Đây những hàng rào dang dở
Lắng nghe lời bí mật tròn vành
Tóc xưa giờ đã lạnh
Với nỗi buồn tình yêu thuỷ tinh

Đây sóng thần chờ anh nơi góc bàn mênh mông thanh tĩnh
Chạy đi trốn mau đi con thạch sùng kia không anh nổi giận
Ngự trong bức ảnh màu nâu
Tuổi thanh xuân của mẹ
Thật xa xôi những lời ru

Và biển khuya mất ngủ
Vỗ ì ầm ì ầm bên gối
Mây đêm bay bay về chân trời
Chân trời run rẩy sáng...

6 nhận xét:

Unknown nói...

Thế hóa ra bác vưỡn chưa hết ốm ah.
Chết cười với cách đặt tựa của bác.
Thanks vì mấy bài thơ nhé.

Tung H nói...

May còn mỗi bác còm em :D

Unknown nói...

Bác này ốm nên bi quan.
Dạo này các bác tao nhân mặc khách chỉ còm chỗ nào có mật độ trí tuệ cao thui. Bác mau khỏi ốm viết cái gì đậm đặc kiến thức, tư tưởng vào, để có cái mà còm chứ.

HY nói...

Câu này thú nhỉ:
Trong giấc ngủ đầy mộng mị
Trăng không thể bay ra...

Thơ Nguyễn Bình Phương dù từ ngữ thì bình thường nhưng mình đọc xong cả bài luôn chỉ thấy cảm giác nào đó đọng lại chứ không thể nói là hiểu được ý tác giả.

Tung H nói...

Em thấy thơ NBP giống những giấc mộng, nên chỉ cảm nhận và để tâm trí tự do liên tưởng chứ thường không lý giải gì. Thực ra cũng có thể lý giải chút ít nếu đọc nhiều tác phẩm của NBP:D

Tung H nói...

Bác ĐHP: em sẽ cố :(