Thứ Sáu, 17 tháng 12, 2010

Sênh phách

Cuối năm rét ngọt, ngồi trong phòng kín lướt web, nhâm nhi cafe ngon, lại nhớ sênh phách.

Tự cổ sầu chung kiếp xướng ca
Mênh mang trời đất vẫn không nhà
        Người ơi ! Mưa đấy hay sênh phách
Tay yếu gieo lòng xuống chiếu hoa.

(Sầu Chung - Trần Huyền Trân)


Thế sự thăng trầm quân mạc vấn
Yên ba thâm xứ hữu hư châu
Vắt tay nằm nghĩ chuyện đâu đâu
Đem mộng sự đọ với chân thân thì cũng mệt
Duy giang thượng chi thanh phong, dữ sơn gian chi minh nguyệt
Kho trời chung và vô tận của mình riêng
Cuộc vuông tròn phó mặc khuôn thiêng
Ai thành thị mặc ai miền lâm tẩu
Gõ dịp lấy đọc câu Tương Tiến Tửu
Quân bất kiến Hoàng Hà chi thủy thiên thượng lai
Làm chi cho mệt một đời.


(Cao Bá Quát)

5 nhận xét:

Tung H nói...

Tìm lời bài ca trù này tình cờ đọc được hai câu thơ chắc là dịch thoát từ thơ Đường trong blog Nguyễn Xuân Diện:

"Hỏi không nói chỉ tay về phía ấy
Mây lâng lâng trôi dạt phía trời xa"

HY nói...

Hay.

Tung H nói...

Sau khi tham khảo google, xin sửa lại chính tả là sênh phách xênh xang.

Titi nói...

Tay yếu gieo lòng xuống chiếu hoa - nghe sao thương quá. Nó làm chị nhớ tới các cụ nghệ nhân ngày trước chị làm việc cùng, đi thì run, trí nhớ thì lẫn nhưng tay phách, giọng hát vẫn sang sảng, nhịp nhàng diệu vợi :-)

Tung H nói...

Vì vậy mà bài Sầu Chung càng sau càng lạc nhịp. Khí chất THT có vẻ cũng vậy chăng?

Nói về sênh phách thì nên xênh xang diệu vợi mới phải chứ :)