Thứ Sáu, 21 tháng 11, 2014

Hành vi thế phạm

1.
Lúc còn sống mấy đứa đều gọi bác là sư phụ hay thầy nhưng tôi thì tránh, chỉ gọi là bác. Nhưng 20/11 nào vợ chồng cũng dẫn nhau đến nhà bác chơi giống mọi người. Trải qua vài chuyện, tôi vốn có tâm ý chỉ coi ai dạy được mình đạo lý làm người mới gọi là Thầy. Chữ Thầy tôi để dành đó vậy.

2.
Bác dạy tôi nhiều chuyện qua cách sống cách làm việc. Nhưng rốt cuộc cho đến lúc bác mất rồi tôi vẫn chưa lần nào dù đùa hay thật gọi bác là thầy. Mọi người nói chuyện học trò của bác thì đều nhắc đến tôi. Càng sống tôi càng thấy bác thật đã dạy tôi nhiều điều, ảnh hưởng đến tôi nhiều hơn là tôi đã từng nghĩ.

3.
Hội trường đại học, nói chuyện xã giao với cậu bạn từ Sơn La về rồi ra lại cũng biết bác. Biết một lần ngay trước khi bác mất không lâu. Tôi buột miệng nói "Bác D là thầy tôi". Chúng tôi uống với nhau chén rượu thật đầy. Cách cậu ấy nhắc đến bác cũng đủ để tôi mường tượng sống động những ngày bác cháu đi làm với nhau khắp chốn.

Uống vài lượt nữa thì bị sốc rượu, không say nhưng uống nữa thì sẽ nôn hết. Tôi không muốn say nên về trước khi rã đám.

Học vị nhân sư
Hành vi thế phạm.


Không có nhận xét nào: