Từ những gì xung quanh mình và cả trên mạng, tôi để ý thấy có một tuýp giao tình có thể gọi là thân tình vong niên ("Bạn vong niên" thì hơi quá và không hẳn là như vậy). Khoảng cách thường là khoảng gần 30 tuổi, tức là tương đương một thế hệ - một 9 giờ sáng một 3 giờ chiều của cuộc đời.
Cũng dễ hiểu tại sao 9-giờ-sáng thường nhanh chóng đặt trọn tin tưởng và thân thiết vào 3-giờ-chiều: đó là từ nhu cầu phóng chiếu vào tương lai ở chừng độ còn có thể hiểu được. Thường thì 3-giờ-chiều, một cách không cố ý, sẽ thân thiện, tương đối cởi mở và độ lượng trong tương quan này. Không còn trẻ nữa thường kín đáo nuôi một hy vọng sẽ được trao y bát mật nghĩa cuộc đời từ đã toan già. Quả tình, hy vọng kín đáo này cũng thường được nâng đỡ từ một khoảng cách uyển chuyển.
Vào lúc 3 giờ chiều tôi thường cảm thấy rất khó xử: làm việc thì sẽ rất hiệu quả cho đến khoảng 8 giờ tối; đi chơi sẽ rất thảnh thơi rộng rãi. Ở giữa hai lựa chọn thực tế đa số lần lại làm mình thấy cô độc. Thật hay nếu ngẫu nhiên được rủ đi uống cafe vào những lúc như vậy. Vừa đẹp.
Cơ sở lý luận về cấu trúc trong quan hệ quốc tế – Phần VII
-
Châu Âu, châu Á – Thái Bình Dương và Bắc Phi – Trung Đông là những minh
chứng điển hình cho trường hợp này. Hai khu vực đầu không chỉ là nơi có
nhiều cường...
3 giờ trước
2 nhận xét:
Đúng vậy, thâm tình kiểu ấy quí lắm. 9h sẽ học được rất nhiều từ 3h và 3h sẽ thấy hạnh phúc khi thấy những gì của mình thật có ích cho 9h :-D
vào đọc không biết comment thế nào lại đi ra, ra rồi lâu lâu lại vào...
Đăng nhận xét