Thứ Sáu, 28 tháng 5, 2010

Từ một cửa biển

1.
Nó cũng thường thôi em ạ. Nếu đi xa đây sẽ hóa chân trời. Nhưng điều bình thường này đem lại cho anh những trải nghiệm quan trọng. Anh thực sự thấy chính suy nghĩ của chúng ta mới có thể giới hạn bước chân của chúng ta. Những ngày này anh thường xuyên nghĩ về cuộc sống của chúng mình, rốt cuộc còn có thể có những trải nghiệm gì nữa? Chúng mình có bỏ lỡ điều gì không.

2.
Và niềm tin vào chính mình mới là quan trọng. Nó cho ta nghị lực để làm những việc cần làm, phải làm. Nhưng nếu có thể được, chúng mình hãy bắt đầu bằng cách nghĩ về việc refresh mọi chuyện.

Để vượt qua sóng dữ, người đi biển thường buộc thuyền mình vào một đối trọng bằng một sợi dây dài. Cả 2 cùng lênh đênh và luôn ở về 2 phía của con sóng. Nhờ vậy mà thuyền không bị lật. Đối diện thẳng với con sóng lớn và không bị lật trong phong ba. Anh muốn mình luôn là đối trọng của nhau. Sợi dây dài ta đã sắp sẵn rồi em nhỉ.

3.
Gần sáng rồi. Anh chúc em một bình minh tươi mới.

Ngày giản dị ngày vui độ lượng
Say đắm nhìn
Cuộc đời ghê gớm ta yêu

Không có nhận xét nào: