Thứ Ba, 24 tháng 7, 2012

Văn chương vs Cuộc đời. 2

1.
Thực ra đây chỉ là một trò chơi. Những ý nghĩ thoáng qua đầu thường sẽ có một nguyên cớ nhất định. Hoặc ta sẽ tư lường thận trọng dò trước dò sau để nói cái gì đó hợp lệ. (Nhưng tôi nghi ngờ tính rốt ráo của nó). Hoặc ta chơi trò "song thủ hỗ bác", cho các ý niệm phản chiếu nhau. Dần dần ta sẽ nhận thấy các khái niệm luôn luôn bị xáo trộn nội hàm. Trong tương tác nó bị lưu chuyển. Chuyện có thể dài mãi mãi.

2.
Tiền bất kiến cổ nhân
Hậu bất kiến lai giả

Văn chương với tôi mà nói, điều ý nghĩa nhất chính là nhờ hình thức của nó, ta có cơ hội coi vài ba người xưa như bạn, như thầy - như Kim Thánh Thán từng nói, như Nhượng Tống từng dịch. Và cũng là cơ hội để ta thấy tuy thiên địa du du nhưng trăm năm nhân sinh là chơi được - được chơi.

3.
Em về mấy thế kỷ sau
Nhìn trăng có thấy nguyên màu ấy không
Ta đi gởi lại đôi dòng
Lá rơi có dội ở trong sương mù

Thứ Năm, 12 tháng 7, 2012

Văn chương Vs Cuộc đời. Hiệp 1

1.
Gom hàng facebook giật status mấy ngày nay ^^ Luật: mỗi tốt mỗi tội - một văn một đời
----------


- Văn chương làm cho ta biết cuộc đời là rộng lớn. Đấy là lần 1.


Cuộc đời có lần cho ta biết văn chương chỉ là một nhánh nhỏ, nhiều lúc luẩn quẩn, nông choèn.


Phần lớn thời gian, văn chương giúp người ta chịu đựng được cuộc đời bé mọn của mình.


Nói một cách văn chương, cuộc đời là một đại tự sự phi hiện tại. Do đó nó không thật. Văn chương thỉnh thoảng chính là cách để sống một cuộc đời hay.




2.
Cháu ngoại bác năm nay thi đỗ thủ khoa vào cấp 3 mấy trường chuyên hàng đầu HN liền. Chắc học Am. Siêu thật. Ta nói thông minh thì hàng cháu giống bên ngoại hơn. Chắc bác tự hào nhiều. Làm cháu lẩn thẩn thích đẻ thêm con gái :D


Mình dân tỉnh lẻ. Chuyện học hành như thế ngày xưa thấy cũng thường. Lên HN lâu ngày lại thấy khó biết cho bọn trẻ sau này. Haizz, chứng tỏ gần mực thì đen :P Thủ đô nhiều bụi thấy thương ^^

Thứ Ba, 10 tháng 7, 2012

Ý thức về thời gian

Mình có một ý thức về thời gian hơi khác người. Ít nhất là so với bà ngoại, mẹ và vợ mình. Phụ nữ, họ có thể kể rành rọt chuyện này chuyện kia đã xảy ra vào ngày nào tháng nào năm nào. Trong khi đó mình hầu như không có ý niệm về các quãng mốc thời gian. Thay vào đó là việc này việc kia cái gì rõ cái gì mờ. Thế thôi. Ngoại trừ lịch họp, giờ ra sân bay, còn lại mọi thời gian đều mơ hồ phiên phiến. Kiểu tâm thức này có vẻ hơi nguyên thủy man rợ nhỉ :P

Nhân dịp có người nhờ mình điểm sách 3-4 năm gần đây. Hoàn toàn không có ý niệm gì về kiểu phân chia thời gian như thế ^^

Thứ Tư, 4 tháng 7, 2012

Viết ngắn

để gây chú ý là chính ^^
-----------

Như vậy trong phần 2 của bài Song thoại đối chiếu, tôi đã mở nhánh sang quy mô đám đông với nhận định là để làm việc với đám đông thì cần chú ý đến một số đặc điểm về nhận thức xét từ tính chất của phương tiện (là truyền thông, cũng như đối với 1 vở kịch). Nó phải vừa độ, kịch tính theo thời sự và được rọi chiếu về một hệ lý thuyết nào đấy - để đi tiếp chứ không phải để đóng khung/bằng cách đối thoại tương liên để tránh luận chiến và tạo cơ hội cho bình dân. Tức là khi đó ta có món dẫn nhập văn hóa, học thuật vừa miếng công chúng. Điều còn lại là đối chiếu nó với chiều kích cá nhân của nhận thức và giữ cái thế năng phản tư này luôn sinh động thường trực.

Chủ Nhật, 1 tháng 7, 2012

Carnets. Nghệ thuật thơ ca. Aristote

- Nghệ thuật mô phỏng bằng tiết tấu/ngôn từ/giai điệu.

  • Tái tạo tính cách/tâm trạng/hành động.

- Tính cách: khác biệt - tốt: tốt hơn. Xấu: xấu hơn

- Nguyên nhân nảy sinh nghệ thuật: sự mô phỏng

  • bản chất con người - làm con người khác loài vật
  • mang lại thích thú cho mọi người (mang lại kiến thức)
  • ngắm chúng - cái gì đơn nhất
- Hài kịch tái hiện những người xấu - không hoàn toàn độc ác xấu xa.

  • Cái đáng cười là 1 bộ phận của cái xấu: sai lầm và xấu xí/không gây thống khổ và nguy hại
  • Xấu xí nhưng không đau khổ


- Bi kịch: lồng hành động vào trong 1 ngày

  • (quy mô sự kiện/cái ngày thường)
- [Hành động quan trọng] - [trọn vẹn] - [có quy mô nhất định]

  • Hiểu được
- (Bằng hành động) - gợi lên - cường điệu (nắm bắt được/cao hơn bình diện ngày thường) - thanh lọc cảm xúc - (dễ chịu)

- Trừu xuất - ý niệm - hiểu được/thao tác được - (dễ chịu)

- Tư tưởng/tính cách - nguyên nhân - hành động - thành công/thất bại - (bất an)

(tr41)
- [cái đẹp] [gồm những phần nhất định hợp thành]

  • cần sự sắp xếp nhất định
  • phải có kích thước nhất định
+ Bé quá: thoát cái đã qua
+ Lớn quá: 1 lúc không thể bao quát được. Tính thống nhất/tính hoàn chỉnh - bị mất đi với người nhìn nó

- Để dễ nhớ - cần độ dài nhất định

(tr44)
- Lựa chọn những chi tiết/hành động - xung quanh 1 hành động thống nhất (sự kiện này-sự kiện kia)

(tr45)
- Không phải nói về cái thực sự có thể xảy ra - nói về cái có thể xảy ra

(tr47)
- Bi kịch - mô phỏng hành động hoàn chỉnh - cái đáng sợ/cái đáng thương - (qua) sự bất ngờ - có quan hệ nhân quả

- [Sự nhận biết] = sự chuyển biến: không biết đến biết. (sự đột biến) - gợi lên sự thương xót/sự sợ hãi
- Nhận biết -nhận biết 1 ai đó

- Người tốt [hạnh phúc] - bất hạnh = [đáng ghê tởm] (không đáng sợ, không xót thương)

- Người xấu [bất hạnh] - hạnh phúc = không chứa gì cần thiết (không tình thương, không đau xót, không sợ hãi)

- Người vô dụng [hạnh phúc] - bất hạnh = không gợi xót thương/sợ hãi

- Người vô tội - [bất hạnh] = sự xót thương


- Người như ta - [bất hạnh] = sự sợ hãi (do sự nhầm lẫn)

- (hành động) - bạn bè/kẻ thù

  • Kẻ thù hành hạ kẻ thù - không gợi xót thương - kích động
  • Giữa những người thân - xảy ra sự việc bi thảm
- Nhất định phải làm hoặc không làm - có ý thức hoặc vô ý thức (ngộ nhận)

- Hỏng: định phạm tội - không làm nữa - cái đáng ghê tởm

Tr64 - XV (nhân vật)
- Tính cách phải cao thượng - khuynh hướng ý chí cao thượng
- Thích hợp
- Giống như thật
- Nhất quán

- (Sự nhận biết): bằng dấu hiệu/trong quá trình diễn biến/do hồi ức/do suy luận.
- Tốt nhất bắt nguồn từ chính bản thân sự kiện - thêm vào sự kinh ngạc của khán giả do quá trình diễn biến tự nhiên.

XIX tr 83
- Những gì liên quan đến phương diện tư tưởng đều nên đặt trong tu từ học

- [Tất cả những gì phải thông qua ngôn từ mới đạt được] đều thuộc phạm vi tư tưởng

+ Danh từ: có ý nghĩa - không có ý niệm thời gian
+ Động từ: có ý nghĩa - có ý niệm thời gian

tr118
- Cái gì tập trung thì ấn tượng thỏa thích rõ ràng hơn là kéo dài trong 1 thời gian lâu.